NGUYÊN TẮC 2: SỰ đa dạng của các điều kiện về nguồn lực, xã hội và quản lý trong và giữa các khu bảo tồn là chắc chắn và có thể là đáng mong ước - Du khách đến một khu bảo tồn đặc biệt như Ho chi minh city Vietnam thường mong khu vực sẽ thoả mãn các hoạt động giải trí khác nhau, các kinh nghiệm giải trí đặc thù và kết quả có lợi khác nhau từ hoạt động giải trí của họ. Tuy nhiên điều chắc chắn là các yêu cầu về các cơ hội giải trí rất đa dạng như vậy của họ không thể được đáp ứng bởi một tập hợp đồng đều các điều kiện trên toàn khu vực. Hơn nữa, các điều kiện về nguồn lực và xã hội trong bất cứ khu bảo tồn rộng lớn có liên quan nào đều chắc chắn sẽ không như nhau. Các điều kiện về sinh học, các tác động của việc sử dụng,mức độ sử dụng và các dự tính về các điều kiện thích hợp có xu hướng khác nhau (Ví dụ xem Martin và cộng sự, 1989, về sự đa dạng của các điều kiện tác động đến các nơi cắm trại có thể chấp nhận ở vùng rìa đối lập với vùng trung tâm của khu hoang dã). Tác dụng của du khách luôn phân chia không đều và sự phát triển tập trung thất thường vào các điểm đặc biệt. Ðịa hình, thảm thực vật và lối đi chịu ảnh hưởng của các cường độ và mức độ của tác động.
Sự đa dạng của các điều kiện là chắc chắn và đáng mong ước. Sự sẵn có các hệ điều kiện khác nhau mang lại cho du khách sự lựa chọn và cho phép họ xem xét các yêu cầu và mong muốn của mình đối với một địa điểm. Hơn thế nữa, việc cung cấp sự đa dạng các cơ hội ảnh hưởng đến việc sử dụng trong tương lai và có thẻ kích thích các yêu cầu về một dãy các yêu cầu lớn hơn về các cơ hội giải trí. Nó là phương tiện để bảo vệ tính độc nhất và phù hợp trong công tác quản lý các khu bảo tồn. Ví dụ, trong những khu bảo tồn rộng lớn nói chung ở Ho chi minh city Vietnam người ta không mong muốn có sự phát triển đồng đều trong toàn khu vực mà thay vào đó là có những vùng phía trong có ít tác động của con người hơn so với vùng rìa. Các nhà quản lý có thể xác định sự đa dạng này và sau đó đưa ra quyết định về sự mong ước của nó dựa trên những xem xét như là những sở thích của du khách, các giá trị môi trường và điều kiện hiện có có liên quan, do đó tách riêng những quyết định mang tính kĩ thuật khỏi những quyết định mang tính đánh giá. Cuối cùng, Haas và các cộng sự chỉ rõ rằng việc quản lý với sự đa dạng thông qua một vài cách phân vùng rõ ràng chắc chắn sẽ đưa tới việc baỏ tồn các giá trị của khu bảo tồn tốt hơn là cách phân vùng thực tế hay phân vùng ngầm đang tồn tại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét